đào tạo seo - đồng hồ tốt - đồng hồ nữ đẹp - Shop dong ho - Đồng hồ nam giá rẻ tphcm

Thứ Ba, 25 tháng 8, 2015

Phụ nữ và đôi giày

Tôi không tin ngẫu nhiên mà các chi tiết then chốt giúp Lọ Lem, cô Tấm trong chuyện cổ tích có được hạnh phúc của đời mình là chiếc giày pha lê và hài đỏ. Chọn một đôi giày, đối với phụ nữ, giống như chọn một người đàn ông cho mình.

Ngày còn bé, tôi chưa bao giờ thích những đôi giày cả. Đi đâu cũng phụng phịu đòi "được" đi dép nhựa, dép lê, nhưng chẳng ích gì với sự nghiêm khắc của mẹ tôi. Biết mình không thể kì kèo gì với cái nhíu mày dứt khoát của mẹ, tôi chỉ còn xị mặt mà xỏ chân vào giày, ít nhất phải là dép quai. Ngay những ngày đầu đến trường mẫu giáo, ngoài mặc váy, tóc tết chỉn chu, đi giày trở thành bước bắt buộc trước khi ra khỏi nhà.
Sau này tôi thấy thật biết ơn sự rèn giũa của mẹ những ngày thơ bé, dù không thích nhưng thành thói quen. Đôi giày nhắc nhở tôi ý thức gọn gàng, chăm sóc cho bản thân. Từ việc tôi cứ thế mà tuân thủ việc mang giày, tung tăng bước ra đường. Ít ra hồi đó ai cũng xem tôi như cô búp bê đáng yêu. Tôi cũng không biết có phải chính điều đó tạo cho tôi hình ảnh quý cô nhỏ trong mắt mọi người hay không nhưng rõ ràng, phong thái tôi có khi mang giày thật là khác.
Chỉ riêng việc hạn chế tối đa khả năng trượt ngã mà một đôi giày mang lại đã cho bạn thêm bao nhiêu là tự tin rồi. Tôi có thể thoải mái chơi đùa mà không lo "chạy mất dép". Đôi giày gắn chặt với chân, bảo vệ đôi chân đã phải nâng đỡ cả cơ thể. Mỗi nhịp chân cất bước nhấc theo sự chắc chắn và thoải mái. Hơn nữa, ngoài cảm giác an toàn, một đôi giày luôn tạo cho người ta vẻ gọn gàng, đáng tin cậy. Đôi giày có thể đồng hành với bạn trong cuộc sống thường ngày lẫn những dịp quan trọng, còn dép thì không. Giày cùng bạn đi qua đông sang hè. Bàn chân vẫn ấm nguyên trong đôi bốt cao cổ những đêm đông. Mưa gió cũng mặc với đôi giày da lộn. Nắng thì mặc nắng, đi giày lười chẳng nóng thêm mà đỡ lo da bàn chân "trắng đen lẫn lộn"
Trở lại câu chuyện ngày bé, tôi đồng ý đi giày nhưng nhất quyết chỉ những đôi giày búp bê, mà phải là mũi tròn với màu hồng dịu nhẹ hoặc là trắng tinh khôi. Mẹ tôi định hình cái khuôn khổ vậy thôi, chứ là sở thích thì bà để tôi tự chọn. Tôi mặc định chỉ những gam màu đó là xinh đẹp, tôi tự nhủ không bao giờ mang giày cao gót. Tại sao lại phải ép chân mình trong đôi giày lênh khênh chẳng thoải mái chỉ vì số đông phụ nữ như vậy?
Tất nhiên, cái "ngày bé" ấy chẳng kéo dài cho đến khi tôi học cấp hai. Tuổi thiếu niên của tôi gắn với những đôi giày thật quái dị. Nghĩ lại đến tôi cũng rùng mình muốn quên đi hình ảnh của mình trong những đôi giày khác người, không cần biết xấu đẹp ra sao cũng không phải là mốt thịnh hành, chỉ cần nó "độc" không giống những đôi giày phổ biến. Đôi giày tôi thường xuyên đi nhất là đôi tôi tự tay vẽ.
Những năm tháng nổi loạn cũng qua đi. Trung học, một tôi trưởng thành và chín chắn hơn. Nếu như trước đây không có lấy một đôi Converse vì nó quá phổ thông thì thời điểm này tôi mê mệt thiết kế kinh điển của Converse classic. Những đôi Vans màu sắc tiện dụng, dễ phối đồ, Nike nhẹ êm, tôi có thể đi Nike thay cho giày nhảy. Ai nói mặc váy dịu dàng thì không thể đi giày thể thao? Tôi mặc váy đồng phục với Keds floral, thỉnh thoảng thì đi Nike như trêu đùa.
Tôi không biết khác biệt khi trở thành một cô gái là gì, nhưng có thể kể đến việc thích giày cao gót. Tôi bắt đầu để ý đôi Kitten heels thời thượng, những đôi Mary Jane đen bóng cổ điển. Tự tôi thích cảm giác sải bước uyển chuyển và cả tiếng gót giày đệm bước trên sàn. Phải công nhận rằng giày đế xuồng hay gót nhọn đều có sức quyến rũ chết người của nó, không chỉ tạo dáng mà còn tạo chất nữ quyền, là "vũ khí lợi hại" duyên dáng của phụ nữ.
Tôi không tin ngẫu nhiên mà các chi tiết then chốt giúp Lọ Lem, cô Tấm trong chuyện cổ tích có được hạnh phúc của đời mình là chiếc giày pha lê và hài đỏ. Chọn một đôi giày, đối với phụ nữ, giống như chọn một người đàn ông cho mình. Người đó là người sẽ đồng hành cùng ta mỗi bước chân. Đàn ông chỉ đẹp mã đơn thuần giống như những đôi giày kiểu cách mà chất da không tốt, nhìn bắt mắt nhưng chưa chắc bạn còn muốn nó ngay lúc vừa thử. Nhiều đôi giày hợp mốt thật nhưng nếu không có cỡ vừa với bạn thì đừng có cố, đi giày tệ nhất là không vừa vặn chân. Tình yêu với một người hời hợt như đôi giày rộng muốn rớt khỏi chân, ngược lại, cố nhét chân vào đôi giày chật ních hay là kiểm soát chỉ bóp chết tình yêu trong ngột ngạt.
Trước đây tôi chọn giày bệt, giày búp bê và rồi tôi thích giày thể thao, giày cao gót. Tôi nhận ra vẻ đẹp riêng, đa dạng của mỗi loại, mỗi dòng giày, nên ngay bây giờ cho tôi chọn, tôi sẽ chọn một đôi giày tốt. Người ta nói "Một đôi giày tốt sẽ đưa bạn tới những nơi tuyệt vời". Hơn cả việc bảo vệ ta khỏi trơn ngã, một đôi giày tốt không để ta cảm thấy bất tiện vì đau chân, mà nó nâng niu, tôn lên những giá trị vốn dĩ của bản thân.Vì thế, dù giày cao gót hay giày bệt, chỉ cần nó đủ tiện dụng trong mọi chuyến đi và đủ bền trong suốt hành trình cuộc đời, trước đường sỏi đá nắng mưa. Một người đàn ông tốt cũng không dễ dàng để bạn bị tổn thương hoặc là tuột mất.
Nói như vậy việc chọn giày thì hẳn là không đơn giản rồi. Bạn không đủ tiền cho một đôi giày tốt thì hoặc là cố gắng dành thêm tiền hoặc là chọn một đôi phù hợp. Đôi giày bạn thử thấy vừa, đừng vội mà hãy thử cho kĩ xem đi lâu có khác không, cũng như hiểu sâu, hiểu kĩ người đàn ông của bạn trước khi gắn bó cả cuộc đời. Thế còn nếu bạn bắt gặp một đôi giày tốt ưng ý rồi thì nhanh chóng lấy nó nếu không muốn quay lại thì đã có người khác lấy rồi, mùa sau bạn không tìm được đôi y hệt đâu.
Tags:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét